[Chapter 000] Prologue - Cái chết và sự Tái sinh

tensei_shirara_slime_chap000

Prologue – Cái chết và sự Tái sinh


Một cuộc sống bình dị tới nỗi đệt có gì đặc biệt để nói.
Sau khi tốt nghiệp cao đẳng, tôi nộp đơn vào một công ty xây dựng lớn và sống kiếp FA tới tận 37 tuổi.
Nhiệm vụ cao cả - hiếu thảo - giờ đẩy cho thằng em, còn tôi thì sống cuộc sống tự lập, độc thân vui tánh.
Chiều cao thì không thiếu, mặt mài cũng dễ nhìn. Chỉ là đíu nổi tiếng thôi. Thật ra thì tôi cũng có cố gắng tìm bạn gái lắm chớ – thú nhận tận 3 lần! - và tất nhiên là đều.. bị đá, tim tôi lại thêm vài lần đau. Chậc, tới tận này tuổi, tôi thiệt tình muốn nói là mấy cái tình cảm ướt át rồ-măng-tịc này cực kỳ phiền hà mà cũng nhảm nhí không kém.
Và trên hết, bạn có thể nghĩ cho rằng tôi là người cực bận rộn với công việc, không phải dạng thích gặp rắc rối hay gì. Đang ngụy biện đó… thiệt.

[Senpai! Bắt anh phải chờ rồi!]

Với cái nụ cười sáng chói của thanh niên trẻ đang tới gần. Và, tay trong tay nó là...ĐM, GÁI!
Đặc biệt hơn, thanh niên đó, Tamura, là thằng đệ làm chung công ty; người kế bên nó là Madonna nổi tiếng, nàng lễ tân Sawatari-san.
Yep, và tôi được chúng nhờ tư vấn cho cái đám cưới sắp tới. Dù sao thì, đây là lý do mà tôi luôn bắt đầu thắc mắc về độ không-thể-nổi-tiếng của mình.
Tụi nó hẹn tôi ở ngã tư đường sau giờ làm đặng mong có được vài ý kiến tư vấn từ tôi.

[Rồi. Vậy, chú muốn anh cho ý kiến thế nào đây?]

Tôi hỏi trong lúc tay bắt mặt mừng với Sawatari-san.

[Dạ, chào anh. Em là Sawatari Miho. Chúng ta đã gặp nhau trước đó rồi, giờ mới trực tiếp nói chuyện phải không ạ? Xin lỗi, nhưng em hơi lo lắng xíu.]

Đứa nên lo lắng là tôi đó, phắc du!
Ý là, tôi không giỏi nói chuyện với con gái lần đầu gặp mặt. Cắt ngang với mấy từ đó, tôi âm thầm tự huỷ. Và trong lần gặp đầu tiên, đệt có tý kinh nghiệm tình trường gì, tư vấn cái vẹo gì cho chúng nó đây? Không phải mấy bé đang troll anh mày đó chứ?! Không phải cá tháng tư, đúng không?

[Ồ chào, anh là Mikami Satoru. Không cần phải lo lắng hay gì đâu. Sawatari-san nổi tiếng mà, nên không cần giới thiệu cũng nhận ra rồi. Còn Tamura thì, hai đứa học chung trường đại học phải không? Rồi tình cờ gặp nhau ở buổi Meeting, sau đó giữ liên lạc tới giờ luôn nhỉ.]

[Nô...nổi tiếng á? Hình như là, tin đồn không hay bay đi khắp nơi rồi...”]

[Tất nhiên roài, ví dụ như là ngoại tình với giám đốc Kihara này, rồi là hẹn hò với Kameyama-kun nọ ấy.]

Tôi đã không giúp gì mà còn pha trò này. Sawatari-san thì đỏ cả tai lẫn mặt lên hết trơn, ngân ngấn nước mắt nữa. Dễ cưng ghê.

Mấy cái vụ trêu chọc này có hơi quá, nhiều người nói tôi nên bớt nhảm lại đi. Bớt làm sao được, ăn vô xương tủy rồi.

Đệt, có phải tôi lại FAIL nữa? Cái con người này bẩn bựa, tồi tệ vậy đó.
Đúng lúc, Tamura nhẹ nhàng vỗ vai Sawatari-san và an ủi cô ấy.
Mịa nó cái thằng Tamura này! Trong cái lúc này chú mày nên bùng nổ mới phải.

[Senpai đùa vui ghê! Đừng để ý Sawatari à, senpai giỡn chút thôi!]

Tốt lắm Tamura, chú cứ như này sao anh ghét nổi.
Thanh niên Tamura này mới 28t, trẻ khỏe hơn tôi, lại còn có duyên với gái nữa. Mợ, chắc mình phải chúc phúc cho chúng rồi…

[À ừm, xin lổi, anh nói chuyện với con gái dở lắm. Chậc, chỗ này nói chuyện không tiện, hay ta đi kiếm chỗ nào đó ngồi ăn rồi trò chuyện tiếp nhé.]

GATO vồn…

[ [ [ Kyaaaaaaaaaaa!] ] ]

Tiếng hét lớn.
What? Chuyện gì?

[Tránh ra! Đâm chết mẹ mày giờ!]

Quay về phía giọng nói, một người đàn ông đang quơ dao trong khi ôm cái túi đang chạy về phía chúng tôi.
Nghe thấy tiếng hét. Thấy người đàn ông. Thấy luôn con dao. Nó đang chĩa vô…

[TAMURAAAA!]

*Hự* Tôi đẩy Tamura qua một phía.
*Pặc* Cảm giác đau rát ngay sau lưng.

[Mẹ, tránh ra thằng ngu!]

Sau khi hét lên, tên kia kia đã chạy thoát, tôi quay qua nhìn Tamura và Sawatari-san để đảm bảo họ an toàn.
Không nói nổi lời nào, Tamura chạy tới kế bên tôi.
Sawatari-san cả người cứng đơ bởi sự việc vừa mới xảy ra quá nhanh, mà không thương tích gì thì ổn rồi… cám ơn trời.
Rồi, cái lưng bỏng rát. Không có chút đau đớn gì, nhưng mà nó nóng rát.
Cái mịa gì nóng dữ vậy? …bớt nóng chút coi?

< < Xác nhận. [Kháng nhiệt] được thiết lập. Thành công > >

Thế bất nào… mình bị đâm?
Không thể chết nhảm như thế này được…

< < Xác nhận. [Kháng xuyên giáp] được thiết lập. Thành công. Kèm theo, [Kháng sát thương vật lý] được thiết lập. Thành công > >

[Máu không ngừng chảy… Senpai… nó không ngừng chảy…]

Gì mà ồn ào vậy. Giọng gì nghe buê-đuê vậy Tamura…
Máu hả? Phải rồi, mình là người mà. Bị thọt, rồi chảy máu!
Nhưng mà khó chịu vĩa….

< < Xác nhận. [Loại bỏ nhận thức về đau đớn]. Thành công > >

Chẹp… ổn không ta, cơn đau đang lất át nhận thức của mình rồi.

[Ta… Tamura… chú mày ồn quá. Anh.. có sao đâu? Dẹp khỏi lo lắng nữa…]

[Senpai… máu… ]

Mặt cậu ta xanh lè, lại còn đang khóc nữa, Tamura vẫn giữ chặt tôi. Chết tiệt, cái cảnh sướt mướt đó làm đệt gì xứng đáng với thằng đẹp mã như cậu chứ.
Tôi cố gắng nhìn xem Sawatari-san đang làm gì, mà mắt mờ quá rồi.
Chả thấy gì.
Cái cảm giác nóng rát sau lưng biến mất. Giờ là cơn lạnh hung tàn đang đàn áp thân thể. Tệ thật rồi… người mà mất nhiều máu quá, chết, phải không ta?

< < Xác nhận. [Kiến tạo thân thể không cần máu]. Thành công > >

(Uây, tôi nói, ai đó vừa nói cái gì vậy? Tôi không nghe rõ lắm….)

Tôi cố nói, nhưng không có từ nào thành lời. Tiêu rồi, chắc tôi dẹo thiệt rồi…
Mà khoan, tự dưng hết thấy đau hay nóng gì rồi.
Nhưng mà vẫn lạnh. Lạnh cóng… Xét ra thì, hết nóng tới lạnh, tôi cũng bận rộn phết đấy.

< < Xác nhận. [Kháng hàn (lạnh)] được thiết lập. Thành công. Kèm theo, [Kháng nhiệt] thăng cấp thành [Kháng biến động nhiệt EX] > >

Giờ thì, não đang chết dần, nó vừa lóe lên vài ký ức quan trọng!
ĐỆT! ĐỐNG HÀNG NÓNG TRÊN PC-KUN!

[TAMURAA!! Chỉ nếu thôi nhá, anh mày thọt… làm ơn hãy lo cho PC-kun. Anh trông cậy vô chú mày… trấn nước, quăng bồn cầu, bất cứ thứ gì TIÊU DIỆT hết dữ liệu cho anh…]

Vậy đó, vận hết tàn lực, chỉ để truyền lại mấy thứ quan trọng.

< < Xác nhận. Phá huỷ dữ liệu… [Lỗi], lệnh chưa được nhận dạng, thất bại. Tiến hành biện pháp thay thế, thiết lập [Kháng điện]. Thành công. Kèm theo, nhận được [Kháng tê liệt] > >

Không chắc chắn Tamura nói lại gì lúc đó, vừa cùng lúc màu đen thăm thẵm tràn ngập.
Mà, tôi chắc hiểu được mấy từ đó là gì rồi.

[Haha.. đúng là Senpai mà…]

Cậu ta vừa nói vừa mỉm cười. Ai lại muốn nhìn cái mặt thằng đàn ông mít ướt như kia?
Cười gượng vậy đỡ hơn tỉ lần.

[Anh biết đó, em.. Sawatari, em muốn giới thiệu cô ấy với senpai…]

Hờ, anh mày biết mà… thằng khốn.

[Chậc… thôi, anh tha thứ hết, còn bạn gái chú mày, nhớ làm cô ấy hạnh phúc, biết chưa?… nhớ lo cho PC-kun nữa…]

Bằng chút sức lực cuối cùng, chỉ đủ để nói nhiêu đó thôi.
Dù lòng không thỏa, Mikami Satoru đã chết.

Và sau đó, “linh hồn” của Mikami Satoru đã liên kết với một con quái vật ở thế giới khác.
Tiến vào vết nứt không gian nhỏ mà mắt thường không thấy được. Linh hồn anh ta hòa lẫn vào một dạng năng lượng ma quỷ.
Cái đống bầy nhầy này hoàn toàn là một con quỷ, và Mikami Satoru đã liên kết vào nó. Có chút hư cấu, nhưng anh ta đã tái sinh thành một con quái vật ở thế giới khác.

Một cuộc sống bình dị tới nỗi đệt có gì đặc biệt để nói.
Sau khi tốt nghiệp cao đẳng, tôi nộp đơn vào một công ty xây dựng lớn và sống kiếp FA tới tận 37 tuổi.
Nhiệm vụ cao cả - hiếu thảo - giờ đẩy cho thằng em, còn tôi thì sống cuộc sống tự lập, độc thân vui tánh.
À, còn zin.
Đíu thể tin được, ông vật vờ ở thế giới này mà chưa hề sử dụng nó…. Con trai tôi chắc chắn là rất buồn.
Xin lổi con, ta đã không thể biến con thành đàn ông thực thụ được…

Nếu có kiếp sau, thấy ai lang thang, ta chắc chắn sẽ “làm” một lần, à không, “ăn” tươi nuốt sống sạch sẽ không chừa thứ gì mới phải?

< < Xác nhận. Đạt được kỹ năng độc nhất [Predator (Kẻ săn mồi)] > >

Rồi thì, gần bốn chục tuổi, hơn ba mươi năm trời còn zin, chắc trong thế giới cổ tích người ta gọi là lão hiền triết quá… đệt, phải là đại hiền triết mới đúng chớ, phải hơm?

< < Xác nhận. Đạt được kỹ năng đặc biệt [Sage (hiền triết)]. Kèm theo, kỹ năng đặc biệt thăng cấp thành kỹ năng độc nhất [Great Sage (đại hiền triết)] > >

… cái vẹo gì vậy? Cái gì mà [Great Sage]? Troll ông nữa đấy à?

Độc nhất hử!?
Phải cười mừng mới phải chứ…
Thật là…
Nghĩ về mấy thứ nhảm nhí đó, tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Cái chết là đây sao… không có buồn thảm như mình tưởng nhỉ.
Đó là mấy từ cuối cùng trước khi tôi rời khỏi thế giới này.

[right-side]

truyện dịch tiếng việt chapter 0 Tensei Shitara Slime datta ken novel, truyện dịch tiếng việt Tensei Shitara Slime datta ken novel,Tensei Shitara Slime datta ken lightnovel, Tensei Shitara Slime datta ken novel webnovel